Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

Kiếm trăm triệu mỗi tháng từ mỹ phẩm handmade

Số vốn tùy vào quy mô, nhìn chung không quá lớn, nhưng doanh thu từ kinh doanh mỹ phẩm tự làm (handmade) có thể lên đến trăm triệu mỗi tháng.
Chị Loan nhà ở quận 3, TP HCM khá rành các loại mỹ phẩm. Nhiều năm nay, để yên tâm, chị thường nhờ người thân mua từ nước ngoài đem về hoặc lấy ở các mối hàng xách tay quen. Sản phẩm chị chuộng nhất là phấn, kem dưỡng da, son môi và nước hoa.
Nhưng gần một năm trở lại đây, chị Loan gần như chia tay với các sản phẩm quen thuộc này, đặc biệt là phấn và kem, để chuyển qua sử dụng mỹ phẩm handmade do một người quen sản xuất.
"Thông tin hóa chất không rõ ràng trong mỹ phẩm công nghiệp ngày càng làm tôi lo lắng. Kể từ đó tôi bắt đầu để ý nhiều hơn đến các thành phần, công dụng nên quyết định chọn dùng mỹ phẩm tự làm", chị nói.
Nắm bắt tâm lý này, hơn một năm nay, phong trào sản xuất, kinh doanh mỹ phẩm handmade của các cá nhân bắt đầu nở rộ và thu hút lượng khách hàng khá đông.
Thu Phương (biệt danh Obee) - chủ một cửa hàng kinh doanh mỹ phẩm handmade ở Hà Nội cho biết, ban đầu làm ra mỹ phẩm này chủ yếu để chia sẻ với bạn bè, người thân về phương thức làm đẹp tự nhiên mà chính chị đã thành công khi dùng. Nhưng khi thấy sản phẩm phù hợp với nhiều người, chị đã quyết định kinh doanh.
homade-2-JPG-3468-1413972105.jpg
Mặt nạ được làm từ nguyên liệu thiên nhiên này có tính năng tẩy tế bào chết.
Với số vốn gần 10 triệu đồng, Phương chi 70% vào nguyên liệu, phần còn lại dành cho bao bì và các chi phí khác. Tuy nhiên, chỉ sau hai năm kinh doanh, nhờ bạn bè truyền miệng, nhiều khách hàng lạ đã bắt đầu liên hệ Phương để mua sản phẩm. Đến nay, dù chỉ kinh doanh 3 dòng sản phẩm là kem trị mụn, trị nám và làm trắng da, doanh thu mỗi tháng của chị trung bình lên tới 150 triệu đồng.
Để kinh doanh tốt mặt hàng mỹ phẩm này, theo Phương, người kinh doanh phải thực sự hiểu rõ về tác dụng của các thành phần tự nhiên và công dụng của nó, như ngũ cốc cung cấp chất gì tốt cho da; tinh dầu nào thì hợp với da nào, hoặc nguyên liệu kết hợp như thế nào sẽ có hiệu quả nhất… Khi hiểu rõ các tác dụng và thành phần hóa học của nguyên liệu, người bán hàng sẽ dễ dàng tư vấn cho khách.
Ngoài ra, thương hiệu cá nhân cũng là một trong những điểm giúp công việc kinh doanh thành công. Vì đây là mặt hàng không qua kiểm duyệt, chủ yếu do khách hàng truyền tai nhau, nên việc người kinh doanh xây dựng hình ảnh cá nhân uy tín sẽ thu về một lượng khách lớn.
Thu Phương chia sẻ thêm: “Khi xây dựng thương hiệu cá nhân để kinh doanh online, phải xác định khách hàng mình là ai? họ ở đâu? phương pháp tiếp cận của mình thế nào? sản phẩm của mình ra sao? hình ảnh sản phẩm có thực sự thu hút?".
Mỹ phẩm tự làm hiện đa phần kinh doanh theo phương thức online, truyền miệng  và khá đa dạng, nhưng tập trung chủ yếu vào 3 dòng sản phẩm là kem dưỡng và làm đẹp da, son môi, xà bông. Giá một hộp kem trị mụn 10g trên thị trường thấp nhất cũng 200.000 đồng, đắt hơn thì 500.000-600.000 đồng; son dưỡng môi 100.000 - 120.000 đồng trở lên...
Để làm được sản phẩm này, hiện có nhiều lớp đào tạo nhanh, học phí chỉ vài trăm nghìn đồng một khóa, thậm chí không ít người còn tự lên mạng xem hướng dẫn để làm. Tuy nhiên, những người kinh doanh chuyên nghiệp thường có công thức riêng do mua lại hoặc tự nghiên cứu.
Một chủ cửa hàng kinh doanh mỹ phẩm handmade online ở TP HCM cho hay, dù là kinh doanh nhỏ, chị cũng phải sáng tạo hơn trong cách tìm hiểu những phương pháp làm đẹp tự nhiên hiệu quả nhưng ít ai biết đến để tạo ra điểm khác biệt cho sản phẩm. Nhờ vậy, cửa hàng chị có thêm nhiều khách lạ vì chỉ có chị độc quyền công thức.
Chị cho biết thêm, trên thị trường hiện có rất nhiều loại mỹ phẩm tự làm khác nhau, nhưng chất lượng không tương xứng. Một số người dù quảng cáo sản phẩm của họ được làm từ các thành phần thiên nhiên như mật ong, lòng đỏ trứng, tảo biển, bột ngọc trai..., nhưng thực chất là mua hóa chất trôi nổi về làm. Tuy nhiên, với những khách hàng có kinh nghiệm và am hiểu, chỉ sử dụng một lần là họ có thể phát hiện ra và tẩy chay.
Ngọc Trần

Kiếm tiền từ bếp ăn online

Không mở cửa hàng, khách đặt món qua điện thoại sau đó nhận hàng dùng tại nhà. Nhờ giảm được chi phí và biết cách quảng cáo online, nhiều chủ bếp kiếm chục triệu mỗi tháng.
Chị Trang (Đống Đa, Hà Nội) bắt đầu bán một số món ăn sẵn như ruốc, lạp sườn... trên một diễn đàn từ khoảng hơn một năm trước. Đầu năm nay, chị bán thêm một số món tự chế biến và thấy số lượng khách đặt hàng khá đông. Nhận thấy thuận lợi, gần đây, chị xây dựng website và đẩy mạnh quảng cáo online, thuê thêm một đầu bếp, chưa kể những người phụ việc theo giờ. 
"Nhà hàng" của chị được lên thực đơn theo tuần khoảng 80 món, ngoài ra, khách cũng có thể đặt món theo mong muốn. Bếp không phục vụ ăn tại cửa hàng mà chỉ nhận đặt qua điện thoại, sau đó giao hàng tận nơi hoặc khách tự đến lấy.
mon-an-500-3215-1412244818.jpg
Bếp online thường không phục vụ tại quán mà chỉ nhận đặt qua điện thoại sau đó giao tận nơi hoặc khách tự đến lấy. Ảnh: NPH
"Thực đơn bao gồm cả những món ăn đơn giản hằng ngày cho đến món cỗ, buffet... Thực phẩm chế biến cũng bao gồm nhiều loại nguyên liệu từ thịt lợn, gà, bồ câu... đến cá, hải sản. Ngoài ra còn các món ăn sẵn như mắm tép chưng thịt, ruốc, pate...", chị Trang cho biết. Vào những dịp lễ, Tết đặc biệt như rằm tháng Bảy, Trung thu... thực đơn cũng có những món phù hợp với nhu cầu của khách hàng. Đợt Trung thu vừa qua, bếp của chị cũng nhận đặt hàng các món bánh. 
Theo chị Trang, nếu như trước đây, việc kinh doanh đồ ăn online chủ yếu được các cá nhân triển khai một cách nhỏ lẻ với một vài món thì đến nay mô hình được nhiều người mở rộng và chuyên nghiệp hóa hơn nhằm tạo dựng uy tín với khách hàng. 
"Mô hình này hình thành là do nhu cầu thực tế của chính khách hàng. Rất nhiều bà nội trợ do bận việc công sở nên không có thời gian chuẩn bị bữa ăn cho gia đình, hoặc đơn giản là muốn đổi món mà không phải ra nhà hàng. Không ít người vào những dịp mời khách nhưng bận rộn nên cũng tìm đến chúng tôi", chị Trang nói. Chị cho biết, có nhiều khách hàng còn đặt hàng gửi cho người thân ở nước ngoài.
Bếp ăn của chị Uyên, Tây Hồ lại chuyên bán các món ăn mặn bình dân dành cho các bữa cơm gia đình hằng ngày như cá kho tộ, ba chỉ rang cháy cạnh, cá nục kho nước mía, chả lươn cuốn lá lốt, thịt kho tàu... Khai trương được hơn nửa năm, hiện bếp của chị có lượng khách khá ổn định với khoảng 20-30 đơn hàng mỗi ngày, doanh thu từ 1,5-2 triệu đồng. Doanh thu ở bếp của chị Trang mỗi ngày cũng đạt khoảng 3 triệu đồng. 
Theo các chủ bếp, kinh doanh hình thức này điều quan trọng là phải đẩy mạnh các phương thức marketing, quảng cáo online. "Khách hàng đa số là dân văn phòng, ngồi máy tính thường xuyên nên tôi thường sử dụng mạng xã hội, các diễn đàn và website của cửa hàng làm phương thức quảng cáo chủ yếu", chị Uyên cho hay.
Hiện trên Facebook bếp online của chị Trang có hơn 15.000 người like. Chị Trang cũng phát triển được hơn 10.000 khách hàng tiềm năng trên trang mạng xã hội, chưa kể một số diễn đàn... 
Một số chủ bếp cho biết, cách làm này là bước đệm để họ triển khai mở nhà hàng. "Mở nhà hàng ngay, vốn đầu tư ban đầu rất lớn. Đó là chưa kể việc chọn lựa địa điểm không dễ dàng, nếu không thành công thì dễ thua lỗ hàng trăm triệu. Nếu phát triển được lượng khách ổn định mới mở nhà hàng có lẽ là cách an toàn hơn", chị Tú, một chủ bếp chia sẻ.  
Tuy nhiên, một số khác lại cho biết họ sẽ trung thành với mô hình bán online nhằm giảm chi phí thuê mặt bằng, cạnh tranh bằng giảm giá thành sản phẩm và dịch vụ. "Mở cửa hàng đòi hỏi tiềm lực tài chính, nhân lực lớn, việc điều hành cũng phức tạp hơn. Hiện nay các nhà hàng cũng phải cạnh tranh rất nhiều nên tôi chưa tính đến điều này", chị Trang nói. 
Ngọc Minh

Nuôi kiến tạo trầm hương kiếm hàng chục tỷ đồng

Nhờ thuần dưỡng và nuôi hàng vạn con kiến để lấy tinh chất tạo trầm hương mà ông Khoan, 61 tuổi ở Đồng Nai, đang nắm trong tay hàng chục tỷ đồng.
Nông dân Trương Thanh Khoan (61 tuổi) ở ấp Phú Lâm 3, xã Phú Sơn sinh ra và lớn lên trong gia đình nông dân nghèo, nhà đông anh em. Để phụ giúp bố mẹ có gạo nuôi em, ông sớm phải nghỉ học, theo chân người địa phương vào rừng “săn” trầm hương.
kien-2107-1411871379.jpg
Ông Khoan bên các sản phẩm khô mộc trầm có giá hàng chục triệu đồng mỗi cây. Ảnh: MH.
Ông cho biết, tìm trầm là một trong những nghề vất vả, người phu trầm phải băng rừng, lội suối, vào tận chốn thâm sơn cùng cốc và luôn phải đối diện hiểm nguy. Cái chết, bệnh tật… luôn rình rập nhưng nếu trúng trầm hương thì từ khố rách áo ôm cũng sẽ trở thành đại gia, sẽ có cuộc sống vương giả.
Vì nuôi hy vọng đó mà trong suốt thời gian từ 1980-1997, Trương Thanh Khoan đã lặn lội khắp các khu rừng ở Đồng Nai, Bình Phước, Lâm Đồng, thậm chí ra tận các khu rừng ở miền Trung, sang tận Lào để săn trầm.
Ông tâm sự: “Suốt 17 năm ròng rã tìm trầm nhưng thành quả tôi đạt được chỉ là những mảnh gỗ trầm nhỏ, không thể giúp tôi đổi đời. Nghĩ mình không thể chạy theo hy vọng trong sự may rủi nên tôi quyết định về khai mảnh vườn sẵn có để trồng trầm hương".
Năm 2000, ông vào rừng tìm cây dó bầu con (loại cây dùng để cấy tạo trầm hương) mang về trồng và vận dụng những kỹ năng có được để tạo trầm. Là người đầu tiên trong vùng trồng loại cây này để tạo trầm hương nên nhiều người dân cho rằng ông gàn dở. Họ không tin những gì ông làm và luôn cho rằng trầm hương chỉ tích tụ, hình thành trong tự nhiên, con người không thể tự tạo.
Ông Khoan cho biết thêm, khi cây dó lớn, đường kính thân cây từ 10 đến 15cm là lúc ông bắt đầu áp dụng các phương pháp cấy trầm nhân tạo bằng cách bơm chất hóa học vào thân cây nhưng kết quả thu được chỉ là con số không. 
Không chùn bước trước thất bại, ông Khoan lại mày mò, tìm phương pháp mới để tạo trầm.
Ông kể: “Khi bơm các chất hóa học không có kết quả tôi đã chuyển sang dùng hỗn hợp được làm ra từ mật mía, cám ngô, tinh dầu dừa... để kích thích quá trình tạo trầm trong cây. Chế phẩm sinh học này an toàn và có tác động đến sự hình thành trầm trên cây dó bầu nhưng kết quả thu được chưa cao”.
Ông cho biết thêm, một hôm, ông rong ruổi trong vườn thì phát hiện trên thân một cây dó bị kiến đục khoét làm tổ. Các đường vân gỗ quanh tổ kiến có màu dầu đen bóng như trầm hương tự nhiên. Thấy vậy, ông Khoan liền lấy dao, nạo một mảnh nhỏ đem đốt thì mảnh gỗ tỏa mùi hương trầm ngào ngạt. Ông Khoan nảy ý định “thuần dưỡng” kiến để tạo trầm. 
Như chớp được cơ hội, ông Khoan liền chạy về nhà, gói ghém tư trang rồi vào rừng “thu phục” kiến. Sau một tháng rong ruổi, ông Khoan đã đưa về hàng chục tổ kiến để nuôi và bắt đầu tạo trầm theo phương pháp mới.
Ông cho biết: “Kiến tạo ra chất giúp quá trình hình thành trầm trên cây dó nhanh hơn bất cứ phương pháp nào. Vậy nhưng, nếu lạm dụng, nuôi kiến trên cây thì hiệu quả tạo trầm chỉ đạt tỷ lệ khoảng 2-3%”. Ông Khoan bật mí, kiến ăn các loại thực vật và tạo ra chất lỏng có màu giống mật mía. Loại chất lỏng này kết hợp cùng chế phẩm được làm từ mật mía, mật ong, cám ngô, tinh dầu dừa sẽ thúc đẩy quá trình lên men và tạo ra chế phẩm vi sinh.
Khi chế phẩm vi sinh này được bơm vào vết thương trên cây dó khiến cây dó phải tiết ra một loại kháng sinh để bao bọc vết thương, kháng khuẩn và sự “tương tác” này là điều kiện tạo trầm trên cây dó.
Ông Khoan hồ hởi: “Chế phẩm vi sinh của tôi có thể tạo ra trầm loại 3-4 trong khi các chế phẩm hóa học khác chỉ cho kết quả trầm loại 5-6". (Theo xếp loại, trầm loại 1 có màu đen bóng, mùi thơm như trầm tự nhiên, giá trị kinh tế cao. Trầm 5-6 kém chất lượng hơn nên mỗi kg khoảng 2-3 triệu đồng).
Hơn nữa chế phẩm vi sinh của ông còn góp phần rút ngắn thời gian tạo trầm từ 12-18 tháng xuống còn 6-9 tháng mà chất lượng trầm không hề thay đổi. Sau nhiều lần thử nghiệm thành công, ông Khoan đã áp dụng cách tạo trầm trên vào sản xuất 5ha diện tích dó bầu và đạt hiệu quả cao.
th-3710-1411871379.jpg
Chế phẩm vi sinh kích thích cây dó để tạo trầm hương được ông chiết xuất từ tinh chất của kiến kết hợp với tinh dầu dừa, cám ngô, mật mía... Ảnh: MH.
Với khoảng trên 3.000 cây dó đang đến tuổi thu hoạch, ông Khoan đang nắm trong tay tài sản hàng chục tỷ đồng. Ông cho biết, chế phẩm vi sinh giúp quá trình tích tụ trầm trên cây dó nhanh, chất lượng trầm thuộc loại 5 đến loại 3 nên có giá bán bình quân khoảng từ 2-5 triệu đồng một kg.
“Trầm do tôi tạo nên không có hóa chất độc hại nên làm ra đến đâu có người mua đến đấy. Không chỉ thị trường trong nước mà các đối tác ở Thái Lan, Sigapore, Trung Quốc, Nhật Bản… cũng tìm về tận vườn để đặt hàng. Nhiều danh y trong nước cũng tìm đến mua trầm hương về chế thuốc”, ông Khoan cho hay.
Không chỉ bán các sản phẩm trầm hương theo trọng lượng, ông Khoan còn chế tác sản phẩm thành cây cảnh, khô mộc dùng để trưng bày. Theo ông Khoan, dòng sản phẩm này hiện được rất nhiều người ưa chuộng và có giá không hề rẻ. Mỗi khô mộc trưng bày có chiều cao từ 1-1,5m có giá trên dưới 20 triệu đồng.
Những cây có nhiều điểm tích tụ trầm, màu sắc đẹp, thế đẹp thì có giá từ 50 đến 100 triệu đồng. Ông thổ lộ: “Khô mộc trầm có giá trị cao gấp nhiều lần nên tôi thường nghiên cứu cách tạo dáng cho mỗi thân. Hiện tại, tôi đang tạo trầm theo hình dáng rồng cuộn và các thế “độc” khác để tăng cao giá trị cho sản phẩm”.
Để tận thu nguồn nguyên liệu trầm hương, ông Khoan cũng xây dựng lò chưng cất tinh dầu trầm. Đây là tinh dầu được dùng làm dược liệu chữa bệnh và phục vụ công nghiệp mỹ phẩm có giá mỗi lít 5.000- 10.000 USD (khoảng 100-200 triệu đồng một lít).
Ông Khoan cho hay, sau khi đục đẽo, phân loại sản phẩm trầm thì những thớ gỗ dó bầu có trầm kém hơn sẽ được xay nhuyễn rồi cho vào nồi chưng cất. Quá trình này vừa không tốn chi phí sản xuất vừa loại bỏ gỗ dó bầu thừa lại vừa cất được tinh dầu trầm với giá trị cao. Với những thành tựu đã đạt được, ông Khoan đang ấp ủ hy vọng sẽ phổ biến chế phẩm do ông chế tạo để giúp nông dân trồng dó bầu tạo trầm. 
Tháng 6 năm nay, “phương pháp kích thích và chế phẩm vi sinh kích thích cây dó để tạo trầm hương” của nông dân Trương Thanh Khoan đã được Cục Sở hữu trí tuệ (Bộ Khoa học và Công nghệ) chứng nhận bằng độc quyền sáng chế. Năm 2013, “chế phẩm kích thích cây dó để tạo trầm hương” của nông dân Khoan đoạt giải khuyến khích Hội thi sáng tạo kỹ thuật toàn quốc lần thứ 12 (2012 – 2013); Năm 2012, “chế phẩm kích thích cây dó để tạo trầm hương” của ông đoạt giải nhất, Hội thi Sáng tạo kỹ thuật tỉnh Đồng Nai năm 2012; Năm 2014, ông Khoan được Tạp chí Sở hữu trí tuệ và sáng tạo (Trung ương Hội sở hữu trí tuệ Việt Nam) chứng nhận “Danh hiệu cúp vàng sản phẩm tin cậy, nhãn hiệu ưa dùng, dịch vụ hoàn hảo năm 2014”.  
Theo Dân Việt

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

Giám đốc vùng bỏ việc nghìn đô đi bán rau online


10 năm làm việc cho công ty nước ngoài, Mai Thị Thúy Hằng có vị trí mà nhiều người mơ ước – giám đốc quản lý chất lượng vùng Nam Á và Nam Phi của một công ty nước ngoài.

Nhưng cô vẫn quyết định từ bỏ để thỏa đam mê làm nông nghiệp sạch. Trong những chuyến từ thiện khi còn làm cho công ty nước ngoài về miền Tây, Hằng nhận thấy môi sinh của người dân bị tác động bởi hóa chất nông nghiệp, cô tự hỏi liệu có thể làm gì để thay đổi thực trạng đó? Lúc này, Hằng lóe lên ý định bỏ việc để thực hiện kế hoạch kinh doanh cho riêng mình, nhưng vẫn băn khoăn: “Bao nhiêu người mơ ước có vị trí đó, sao mình lại nghỉ?". Rồi cô lại tự nhủ đấy là giấc mơ của người khác, không phải của mình nữa, và quyết định từ chức để làm nông nghiệp trong sự ngạc nhiên của đồng nghiệp và bạn bè.  
Hằng trích một số tiền làm quỹ dưỡng già cho bố mẹ, để lại 200 triệu làm vốn khởi nghiệp. Với số tiền này, Hằng phải lăn xuống ruộng học làm nông nghiệp. Nhiều người bạn làm  kinh doanh bảo chị dại, sao không nhập thịt, sữa về bán kiếm tiền nhanh hơn. "Nhưng quan điểm của tôi lại khác, ai cũng nhập hết thì nông sản Việt Nam chết à?”, Hằng nói.
rau-1-final.jpg
Hằng quyết định bỏ công việc lương nghìn đô để dấn thân vào nông nghiệp.
Sau khi tính toán, Hằng về Mộc Hóa, Long An thuê nhà ở và làm kho xưởng. Cô ký hợp đồng với nông dân để trồng giống lúa Huyết Rồng và áp dụng “canh tác kết hợp lúa vịt” bằng cách thả vịt vào ruộng để kiểm soát cỏ, sâu, rầy; phân vịt bón ruộng theo phương thức sản xuất sạch. Nhưng ngay lập tức cô gặp khó khăn từ kỹ thuật trồng trọt không sử dụng hóa chất, kho vận, xử lý sau thu hoạch, thiếu nhân sự quản lý, ứng vốn cho nông dân, đến mất trắng cả mùa vụ khi thời tiết không thuận lợi...
Không chịu thua, thấy người dân xịt thuốc diệt cỏ để diệt lục bình, Hằng nhờ doanh trại bộ đội gần đó thí điểm làm phân compost từ lục bình. Thấy trấu đổ bỏ khắp nơi, cô tiến hành sản xuất lò khí hóa để tận dụng trấu. Tuy sản phẩm lò trấu nấu không dơ nồi, nhưng lại bất tiện, mỗi 50 phút phải nhồi trấu lại nên không được thị trường chấp nhận.  
Sau 2 năm rưỡi miệt mài làm, Hằng phải tạm dừng 6 tháng để tìm nguyên nhân thất bại. Sau đó, cô về Tiền Giang vừa thử nghiệm tiếp một vụ lúa-vịt, vừa làm thương lái gia cầm. Cuối cùng, Hằng nhận ra mình đã đứng sai vị trí trong chuỗi cung ứng. Ban đầu cô chỉ định tập trung vào sản xuất và bán sỉ, nhưng thị trường lúc đó chưa “chín” cho nhóm sản phẩm "thân thiện xã hội và môi trường". Do vậy, cô quyết định thành lập kênh bán hàng online XanhShop để cung ứng các nông sản sạch. Với cách làm này, Hằng tin rằng việc phổ biến khái niệm sản phẩm xanh tới người tiêu dùng sẽ thuận tiện hơn.
rau-2-JPG_1411522891.jpg
Rau củ sạch của XanhShop đắt gấp 1,5 lần so với rau củ trên thị trường, nhưng Hằng vẫn kiên định với con đường mình đã chọn.
Ban đầu, để xoay vốn, Hằng làm tư vấn giá trị bền vững cho khách hàng nước ngoài qua trang web được xây dựng đầu năm 2009. Đến cuối năm 2012, cô chính thức vận hành chuỗi cung ứng với khách hàng đầu tiên là bạn bè, đồng nghiệp. Sau khi nhận được sự hài lòng, tin tưởng, những khách hàng này đã giúp giới thiệu rộng ra bên ngoài. Ngoài ra, Hằng phát triển fanpage trên mạng xã hội bằng cách cập nhật hình ảnh, chia sẻ những câu chuyện của người nông dân và nguồn gốc sản phẩm sạch để tạo sự tin cậy, hứng thú cho khách hàng.
Nhận thấy các "nhà vườn xanh" tận dụng chất thải nông nghiệp tại chỗ để ủ phân, vừa bổ sung dinh dưỡng cho đất, vừa không gây ô nhiễm, Hằng cũng sáng tạo ra quy trình vòng tròn khép kín “chất thải từ xưởng chế biến, cá ủ phân cho vườn rau” cho trang trại của mình.
Ngoài rau củ quả, Hằng còn cung cấp ngũ cốc, thủy hải sản, gia cầm và các sản phẩm chế biến khác. Sản phẩm của Xanh được dán nhãn theo ba tiêu chuẩn: Nhãn xanh là không sử dụng hóa chất trong suốt quá trình nuôi trồng, chế biến; vàng là còn sử dụng thuốc ở một số công đoạn; trắng là không sử dụng hóa chất trong quá trình chế biến.
Hằng đánh vào phân khúc khách hàng riêng của mình là những người có ý thức về vệ sinh an toàn thực phẩm. “Xanh không có ý định phục vụ trực tiếp hết 10 triệu dân TP HCM và 90 triệu dân Việt Nam, mà chỉ muốn tạo một xu hướng sống thuận tự nhiên, tức là mùa nào thức nấy, là giảm thiểu tiến tới không sử dụng hóa chất nông nghiệp, là đa canh, xen canh. Còn độc canh là tự sát. Tôi dấn thân vào nông nghiệp vì muốn đi theo hướng đa canh”, Hằng chia sẻ.
Thời gian từ thu hoạch đến bàn ăn được rút ngắn tới mức tối thiểu nhằm giữ sản phẩm tươi ngon. Hàng được vận  chuyển  từ các tỉnh lên kho của công ty ở TP HCM và xuất ngay trong ngày. Để đảm bảo tươi ngon, Xanh Shop thường lấy hàng về vào buổi sáng cùng ngày, nhân viên bắt đầu làm việc từ 6h30 sáng.
Giá bán sản phẩm của công ty Hằng luôn cao hơn so với thị trường. Điển hình như rau mồng tơi giá 45.000 đồng/kg, rau muống 55.000 đồng... trong khi đó rau bình thường ở siêu thị có giá 7.000-8000 đồng/kg, túi rau sạch giá 36.000 đồng/kg. Ngoài ra, Hằng còn sáng tạo ra thực đơn giỏ rau xanh (10-15 loại rau) giá 200.000 đồng.
Trong ngành nông sản không hóa chất, thiếu hàng là khó khăn thường gặp phải. Có những đợt hàng xấu gặp sâu bệnh nhiều vì nhà vườn không luân canh, xen canh tốt hay nghịch mùa, Hằng phải bỏ đi hoặc bán loại 2.
“Trong nông nghiệp thuận tự nhiên, khách hàng không phải là Thượng đế. Bởi thuận tự nhiên thường không thuận lòng người. Nên số người kiên nhẫn với việc ‘có gì ăn nấy’ cũng không nhiều. Những ai đi cùng chúng tôi trên con đường này đều là bạn đồng hành vì họ đã hiểu và chấp nhận tất cả những bất tiện trên hành trình ấy", cô giải thích.
Không chỉ bán rau tươi, với nguyên liệu có sẵn như đậu, nếp... Hằng làm phong phú thực đơn với những sản phẩm độc quyền như làm bánh nhân đậu vào dịp Trung thu, làm bánh chưng dịp Tết... Theo Hằng, thương lái Việt Nam cần kết nối lại để chuỗi cung ứng hoàn chỉnh, đa dạng hóa sản phẩm, đầu tư vào công đoạn chế biến sau thu hoạch. Nếu thương lái chỉ mua đi bán lại sẽ không thay đổi cục diện ngành nông nghiệp. Ngoài "lái" thì họ phải tính thêm chế biến sản phẩm. Theo Hằng, trồng thanh long cần nghĩ tới bán nước ép, làm mứt. Trồng lúa phải tính đến bán dầu cám, thức ăn kiêng...
Công ty Hằng hiện có 6 nhân viên ở TP HCM, 3 quản lý nằm vùng miền Trung, miền Đông và miền Tây Nam Bộ có nhiệm vụ thu hoạch rau củ quả từ các vườn. Cô cũng tiết lộ đã có nguồn hàng cung ứng từ trang trại trồng thuỷ canh ở Đà Lạt, diện tích từ 1.000 m2 đến 5.000 m2.
Trần Bé

Kiếm nghìn đô nhờ trang trí món ăn

Bằng cách sắp xếp, bố trí thức ăn trông ngon miệng để ra những tấm ảnh đẹp phục vụ mục tiêu kinh doanh của các nhãn hàng F&B, Bùi Lý Tiến Nguyên (1990) ở TP HCM có thể đem về cho mình hợp đồng lên đến vài nghìn USD.
Mỗi tháng đôi ba lần, người trong xóm lại thấy chàng trai Bùi Lý Tiến Nguyên tay xách nách mang thịt, cá, rau củ về nhà. Bỏ ra vài trăm nghìn đi chợ, Nguyên mua nhiều nguyên vật liệu về không chỉ để nấu nướng, mà mục đích chính là thực tập cách sắp xếp món ăn, bày biện cho đẹp mắt.
Chưa hết, để tạo sự khác biệt cho phong cách của mình, Nguyên còn nghiên cứu các phản ứng hoá học thường dùng trong thực phẩm để làm giả đồ ăn nhưng nhìn vẫn như thật – một điều rất khó và đòi hỏi sự quan sát vô cùng tinh ý.
“Chẳng hạn như một ly nước lạnh, tôi phải nghiên cứu làm sao để ly nước ấy có ám một chút khói và bề mặt ly phải là những đốm nước li ti, giọt thật tròn. Có thể bình thường giọt nước li ti ở ly nước của bạn sẽ rất mau tan, nhưng để đảm bảo cho việc chụp ảnh, tôi phải sử dụng vài kỹ thuật nhằm giữ lâu hơn trên ly”, Nguyên chia sẻ.
Bui-Ly-Tien-Dung-final.jpg
Bùi Lý Tiến Nguyên trong một quy trình làm đẹp món ăn.
Tốt nghiệp ngành Khoa học kỹ thuật máy tính, nhưng Nguyên nhận ra mình có cảm xúc mãnh liệt với đồ ăn đẹp hơn là trở thành một chàng trai công sở viết code cho web. Và rồi anh bắt đầu đến với công việc làm đẹp đồ ăn.
Nguyên cho biết thời gian đó vô cùng khó khăn vì anh gần như tự tìm tòi và học hỏi. Tài liệu tiếng Việt không nhiều và không có cơ hội để tiếp xúc trực tiếp với việc trang trí đồ ăn khi học đại học, nên anh chỉ đọc qua báo chí, xem trên TV và dịch thêm thông tin từ nước ngoài. Để nâng cao tay nghề, Nguyên xin cộng tác với báo chí cùng các chương trình truyền hình liên quan đến đồ ăn. Thời gian đầu, anh chấp nhận làm không lương để lấy kinh nghiệm, miễn là gắn với đồ ăn đẹp. Dần dần, tay nghề của Nguyên lên hẳn, anh kiếm được vài hợp đồng nhỏ từ các nhà hàng và các mối quan hệ khi cộng tác, khoảng 500.000 đồng mỗi hợp đồng, chỉ đủ tiền  mua nguyên vật liệu.
Nguyên quyết định rẽ hướng đi riêng khi xây dựng cho mình website. Kết hợp với những nhiếp ảnh gia chuyên chụp về đồ ăn, anh trình làng những sản phẩm tự làm. Nhờ đó, những khách hàng đầu tiên đã tìm đến. Rồi dần dà, Nguyên tạo nên tên tuổi của mình trong nghề sau 2 năm miệt mài và cố gắng. Tính đến nay, hợp đồng lớn nhất của anh là hợp đồng với một nhãn hàng bên Phillippines trị giá vài nghìn USD trong một tuần làm việc liên tục.
Mang  tâm lý luôn phải thành công trong từng dự án, Nguyên nỗ lực tạo nên những sản phẩm mang dấu ấn cá nhân. Anh bắt đầu nghiên cứu tạo hình kem giả và những ly nước đá xay trông như thật. Lúc mới bắt đầu, Nguyên tìm được những nguồn nguyên liệu ở nước ngoài, nhưng phí vận chuyển đắt và đối tác không chịu chuyển về với số lượng ít, nên phải tìm cách khác. “Lúc đó tưởng là thất bại rồi, nhưng ai ngờ khi gần chết lại tìm ra được nguyên liệu thay thế tại chính Việt Nam mà bao lâu nay mình không biết”, Nguyên chia sẻ thêm.
food-stylist-1.jpg
Một tác phẩm hoàn thiện theo đơn đặt hàng của một nhãn hàng.
Người làm đẹp đồ ăn (food stylist) là một khái niệm mới ở Việt Nam cách đây vài năm và chỉ phát triển mạnh khi các nhãn hàng, nhà hàng bắt đầu có ý thức về hình ảnh sản phẩm, thức ăn của mình. Họ sẵn sàng chi trả nhiều tiền để các food stylist cho ra những hình ảnh đẹp nhất và tự nhiên nhất, nhằm tạo sự bắt mắt và kích thích vị giác của người tiêu dùng.
Làm food stylist là phải xác định bản thân giỏi chịu đựng, nhẫn nại và luôn có thái độ làm việc tốt. Bởi nghề này đòi hỏi tính tỉ mỉ đến từng chi tiết, chỉ cần đồ ăn nằm chệch đi một chút thôi là phải thấy ngay để chính sửa, nếu không hình chụp xong sẽ không đẹp và khách hàng sẽ không tin tưởng vào lần sau.
Ở nước ngoài, dù trong một thành phố nhỏ, không khó để tìm ra những food stylist với trình độ và kỹ năng chuyên nghiệp, đạt đỉnh cao. Tuy nhiên, tại Việt Nam, thị trường ngành này khá cạnh tranh khi chỉ khoảng 4-5 người thật sự làm nên chuyện vì không có trường lớp đào tạo bài bản và không đủ “liều” để đi đến cùng.
Nguyên tâm sự: “Nghề này cạnh tranh rất khốc liệt, vì đa phần các nhãn hàng lớn khi lên kế hoạch trang trí đồ ăn đều sẽ nghĩ tới các food stylist nước ngoài. Họ ngại phải chi tiền cho một food stylist trong nước nếu người đó không cho thấy năng lực cạnh tranh của mình. Chưa kể, những ai đã thành công rồi mà sơ suất một lần thôi là có thể xác định phải ra khỏi ngành luôn, vì nghề này đòi hỏi độ uy tín cao và rất áp lực".
Chưa kể, có những hợp đồng buộc food stylist phải ký hợp đồng bảo mật trị giá lên đến cả tỷ đồng. Chỉ cần cá nhân người làm nghề này đưa hình tác phẩm đã hoàn thiện lên Facebook khi sản phẩm chưa tung ra thị trường là có thể phải... bán nhà bồi thường.
Ngọc Trần

Giám đốc 22 tuổi của công ty kẹo que

Trước khi thành lập nên cơ sở sản xuất của riêng mình, Lâm Huỳnh Thiện Lương đã trải qua gần 20 công việc khác nhau.

Khuôn mặt thư sinh, hiền lành trong đôi kính cận, nhưng câu chuyện cuộc đời mưu sinh của cậu thanh niên mới 22 tuổi này lại không kém sóng gió. Thiện Lương hiện là chủ cơ sở sản xuất kẹo que hạnh phúc ở TP HCM với sản lượng 100.000-200.000 cây một tháng, doanh thu bình quân khoảng 400 triệu đồng.
Sinh ra trong gia đình có 3 cậu con trai, quan niệm “tam nam bất phú” gắn chặt với Lương từ nhỏ. Nhưng trái lại, đam mê kinh doanh không khiến cậu lùi bước. Ngay từ khi mới 17 tuổi, Lương đã tập tành bán kẹo que, rồi sau đó thử sức 20 công việc khác nhau từ phát tờ rơi, bảo vệ, phục vụ, chùi toilet trong KFC, làm cò bất động sản cho đến MC, diễn viên...
Keo-que-7393-1410749982.jpg
22 tuổi, cậu thanh niên này đã trải qua gần 20 nghề khác nhau trước khi gầy dựng nên cơ sở kẹo que hạnh phúc.
Với số tiền dành dụm được chút ít, Lương lên kế hoạch kinh doanh. Vay thêm tiền bạn bè, cậu quyết định mở quán cà phê. Sau đó, vì không ký hợp đồng nên quán bị lấy lại mặt bằng, chiếc xe máy đi mượn cũng bị trộm mất. Gánh nặng mưu sinh và nợ nần đè lên đôi vai cậu sinh viên năm nhất, Lương làm đủ nghề để trang trải học phí và tồn tại. “Từng bán đủ loại hàng nên tôi tích lũy được 'kỹ năng mượn tiền' để xoay vốn. Tôi phải làm việc liên tục, có lúc làm bảo vệ 38 tiếng trong 2 ngày”, Lương chia sẻ.
Trải qua đủ mọi nghề, cuối cùng Lương quyết định quay lại với công việc bán kẹo que ban đầu. “Vì thiếu thốn hạnh phúc và tình yêu thương nên tôi muốn mang lại điều này cho những người khác. Kẹo que hạnh phúc bắt nguồn từ 3 nhân tố: người làm ra sản phẩm, sản phẩm và người bán sản phẩm”, Lương nói.
Cậu sinh viên này tiến hành gây dựng một đội nhóm bán hàng có ban quản trị, nhưng gặp khó khăn khi bị đối thủ chơi xấu, làm mất nguồn hàng dẫn đến phải đền hợp đồng cho đối tác. Để chủ động, anh quyết định tìm học cách làm kẹo que theo công nghệ từ Nhật Bản. Ngoài ra, Lương còn sáng tạo ra sản phẩm mới có hương vị kem kết hợp với kẹo dẻo chất lượng cao tạo nên khẩu vị phù hợp với mọi lứa tuổi. “Tôi đã thử nghiệm rất nhiều hương vị khác nhau từ Chocolate, vani, chanh, dâu... Do khách chê kẹo chocolate ngọt quá, kẹo chanh thì chua quá... nên tôi cải tiến chỉ chọn những hương vị chua vừa miệng như dâu, cộng với mùi thơm để sản phẩm tích hợp “2 trong 1”, đẹp và ngon miệng”, anh phân tích.
Để phát triển, Lương tiếp tục xoay vốn bằng mọi cách: mượn bạn bè, vay lãi suất cho đến cầm chiếc laptop tự tay dành dụm được...  Anh thuê một căn nhà 3 tầng làm xưởng sản xuất kẹo kết hợp cho thuê trọ những phòng còn dư.
Không sử dụng máy móc nhiều như người Nhật, Lương đánh mạnh vào giá trị thủ công, đào tạo nhân viên có tay nghề để “thổi hồn” vào sản phẩm. Cơ sở của Lương chia ra hai khu vực: nơi pha chế nguyên liệu được tách biệt và nơi chế biến sản xuất đại trà để mọi nhân viên phối hợp thực hiện các công đoạn: quậy nguyên liệu tạo nên thành phẩm, vào khuôn, thiết kế  hình dáng, sấy khô, đóng bao bì rồi phân phối tới thị trường. “Tôi không thích áp dụng máy móc nhiều quá vì phải đóng khuôn. Thủ công vừa theo ý mình vừa để khách hàng tùy ý đặt mẫu mình thích. Cho nên khách hàng đặt đơn hàng sỉ hay lẻ chúng tôi đều làm được", Lương giãi bày.
Ban đầu, anh gây dựng kênh bán hàng cả offline và online. Lương thu hút khách trên fanpage, website bằng những dịch vụ độc đáo, gần gũi giới trẻ như khắc tên, vẽ chibi... Anh kiếm những mối lớn từ cộng đồng fan Kpop với sản phẩm kẹo hình thần thượng, thu hút những người nổi tiếng tham gia các chương trình từ thiện để truyền thông thương hiệu.
keo-que-setop-8479-1410749982.jpg
Nhiều nghệ sĩ tham gia bán kẹo que hạnh phúc để quyên góp từ thiện.
Kẹo que đa dạng về chủng loại và giá thành từ 5.000 đến 15.000 đồng một cây theo mẫu có sẵn. Riêng những cây kẹo được đặt mẫu riêng, thiết kế chibi có giá 30.000 đồng. Người bán kẹo được hưởng 50-70% số tiền doanh thu. Lương cho biết hiện doanh thu bán hàng offline chiếm tỷ lệ 70%, nhưng anh rất muốn phát triển mảng online. Dịp Tết là thời điểm mang lại doanh thu cao cho cơ sở, một người bán kẹo đứng trên đường hoa Nguyễn Huệ (quận I) có thể mang về trung bình hơn 5 triệu đồng mỗi ngày.
Lương tuyển nhân viên làm kẹo chủ yếu là người khuyết tật và mồ côi để tạo giá trị nhân văn cho sản phẩm. “Tôi tuyển nhân viên tật nguyền từ trung tâm Hy Vọng, trại trẻ mồ côi và đào tạo cho họ. Sau đó chia họ vào những bộ phận với vai trò phù hợp", Lương cho biết.
Quá trình tuyển nhân viên bán kẹo của Lương rất gắt gao và kỹ lưỡng qua hai vòng: nộp hồ sơ và phỏng vấn. Trong dịp tuyển thời vụ ngày lễ Quốc khánh 2/9 vừa qua, có hơn 200 đơn ứng tuyển nộp về, qua vòng phỏng vấn Lương chọn ra 6 người bán kẹo vừa ý. “Tiêu chí được làm nhân viên bán kẹo là có duyên bán hàng. Chúng tôi cung cấp thông tin sản phẩm rồi yêu cầu ứng viên thử bán hàng xem sao. Việc bán hàng rất quan trọng vì chạm đến cảm xúc của khách. Nếu chỉ vô tình làm mất lòng khách thì sẽ ảnh hưởng đến cả một thương hiệu dày công gây dựng”, Lương nói.
Ngoài ra, Lương còn giúp những em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn vào lực lượng bán kẹo. Ban đầu, anh tặng mỗi em một giỏ kẹo để khi bán hết các em tiếp tục có vốn kinh doanh. Để tạo sự thiện cảm và tin tưởng từ khách hàng, Lương xây dựng hệ thống  đồng bộ như đồng phục, túi bao tử để trả lại tiền cho khách, danh thiếp cùng một giỏ kẹo có thiết kế bắt mắt.
Khởi điểm với nhóm 10 người vào tháng 6/2013, xưởng sản xuất kẹo được thành lập vào đầu tháng 6 năm nay, trong tháng tới xưởng đang gấp rút để chuyển lên thành công ty. Hiện cơ sở có 6 người làm kẹo và hơn 50 người bán kẹo trên toàn quốc. Lương  đang lên kế hoạch mở rộng thị trường, tạo lập đội ngũ chào hàng để phân phối kẹo vào các siêu thị, quán cà phê. Kẹo sẽ được thiết kế logo, tên theo từng quán cà phê; sản phẩm được đặt giữa bàn và tính tiền vào hóa đơn.
Hiện tại Lương vẫn đánh mạnh vào sản phẩm độc quyền là kẹo que, sau này sẽ phát triển thêm sản phẩm kẹo dẻo. Bên cạnh đó, anh đang xây dựng thị trường, đội nhóm tại những khu du lịch ở Vũng Tàu, Nha Trang, Đà Lạt với khách hàng chiến lược là các đôi tình nhân. “Ra bãi biển hóng gió mà có thêm cây kẹo ngọt thì thật thích. Các khu du lịch là một thị trường tiềm năng, nhất là ở các bãi biển - nơi kẹo que bán rất chạy. Tôi khảo sát thị trường rồi gây dựng đội nhóm ở đó, truyền tải cách bán hàng và khuyến khích họ tự mở rộng đội nhóm để tăng doanh thu, dần dần họ trở thành đại lý của mình”, Lương chia sẻ.
Trần Bé

Khởi nghiệp ở tuổi 13

Vẫn ngồi trên ghế nhà trường, gia đình lại ở xa đô thị lớn, song Ngô Vũ Thảo Quỳnh vẫn quyết tâm cùng bạn bè lập một công ty sách online và gặt hái được những thành công bước đầu.
 
9 năm liền là học sinh giỏi tại Bình Dương, Ngô Vũ Thảo Quỳnh cho người đối diện một cảm nhận chín chắn hơn nhiều so với độ tuổi 15 ngay trong lần đầu tiên gặp mặt.
Vốn đam mê đọc sách, năm lớp 8, Quỳnh nằng nặc đòi ba cho phép lên TP HCM đi dự hội sách. Kể từ đó, mỗi khi diễn ra sự kiện này, cô lại một mình “trốn” gia đình lên tham gia. Tại đây, Quỳnh có nhiều cơ hội giao lưu với các anh chị có cùng sở thích đọc. Nhận thấy ở cô bé này sự trưởng thành và nhiều tiềm năng, một lần có người hỏi: “Em có thích cùng mở một nhà sách không?”, Quỳnh tưởng chỉ làm cho vui nên gật đầu. Đó là bước ngoặt để cô trở thành đồng sáng lập của nhà sách online mang tên Rubikbooks.
ava-1-8308-1410163574.jpg
Dù đã làm quen với công việc kinh doanh 2 năm nay, Quỳnh vẫn giữ nhiều nét hồn nhiên của tuổi 15. Ảnh do nhân vật cung cấp
Thanh Diệu, một trong những người sáng lập Rubikbooks chia sẻ: "Rất có duyên nên chúng tôi mới gặp được Quỳnh. Lúc đó em ấy đang muốn thử sức với việc xây dựng một thương hiệu. Nhóm thấy em tuy còn nhỏ tuổi nhưng chững chạc, có đam mê nên chúng tôi muốn 'thử' xem sao".
Diệu nhận xét Quỳnh có khả năng sáng tạo rất tốt, biết học hỏi và có tinh thần trách nhiệm cao. Làm việc với em cũng khá thú vị. Thậm chí, đôi lúc ý tưởng của cô bé đi quá xa so với khả năng của Rubikbooks trên thực tế.
Kinh doanh online không cần vốn lưu động nhiều, chỉ tốn công sức đóng góp từ thành viên, nên nhóm Quỳnh chỉ phải bỏ ra 6 triệu đồng để khởi nghiệp. Lúc đầu Rubikbooks có 5 thành viên, rồi 2 người từ bỏ. Sau hơn 2 năm, số thành viên đã tăng lên 8 người ở TP HCM, Hà Nội, Đà Nẵng, Bình Dương. Các thành viên đã làm nhiều cách từ giới thiệu cho bạn bè, khuyến mại, quảng bá trên mạng xã hội... và có được 100 đơn hàng đầu tiên.
Từ số vốn nhỏ ban đầu, nhóm xoay từ từ với những đơn hàng nhỏ lẻ và thông qua đại lý của các công ty để lấy sách. Dần dần, Rubikbooks có thể đứng ra lấy hàng trực tiếp từ phía công ty và trữ ở kho tại TP HCM với trên 500 tựa sách. Để cắt giảm chi phí, chính các thành viên trong nhóm kiêm luôn việc đi giao hàng và gửi qua đường bưu điện. Doanh thu online chỉ riêng khu vực TP HCM hiện dao động hơn 20 triệu mỗi tháng. Với những đơn hàng ở các khu vực khác phải mất thêm phí C.O.D (phát hàng thu tiền) và vẫn dựa vào hoạt động của bưu điện nên doanh thu còn hạn chế, tầm 3-5 triệu một tháng. Ngoài ra, Rubikbooks còn xin tài trợ từ nhà xuất bản sách để tổ chức những sự kiện offline giao lưu với tác giả.
Nhỏ tuổi nhất, nhưng Quỳnh lại đảm nhiệm khá nhiều khâu quan trọng của công ty như tổ chức sự kiện, lo hình ảnh, quản lý nội dung và định hướng thương hiệu. Để làm được những việc này, Quỳnh tự học Photoshop và các phần mềm chế bản khác để thiết kế poster, bìa sách. Đồng thời, em cũng tham gia lớp viết văn, khóa học xây dựng thương hiệu truyền thông bằng tiền giải thưởng dành dụm của chính mình.
“Tổ chức sự kiện có khi gặp trường hợp công ty khác cũng có buổi giao lưu cùng ngày, mời cùng tác giả. Em đã phải tìm cách củng cố, làm phong phú nội dung tương tác với bạn đọc hơn và tặng thêm quà độc quyền cho các bạn tham gia”, cô nói.
tuoi-13-final.jpg
Cô bé đa tài này có thể viết lách, làm thơ, chụp ảnh, thiết kế, làm truyền thông.
Khi mới bắt đầu công việc, Quỳnh bị stress và luôn thèm ngủ mỗi khi đi học. vì nhiều đêm thức tới 2h sáng bàn kế hoạch online cùng nhóm. Sau một thời gian làm quen với tiến độ công việc, cô đã biết cân bằng và sắp xếp giữa công việc và học hành. “Khởi nghiệp đâu có ngờ nhiều khó khăn đến vậy. Việc bất đồng quan điểm trong nhóm, rồi sự kiện tạo hiệu quả thấp... khiến em nhiều lúc muốn từ bỏ. Sau đó em rút ra một điều, mọi việc dù khó khăn nhất đều có cách giải quyết, quan trọng là mình cố nhẫn nại tìm ra”, Quỳnh chia sẻ.
Cô tiết lộ, sắp tới Rubikbooks tuyển thêm nhân sự tại Đà Nẵng và khai trương quán cà phê - sách ở đây vào ngày 20/9. Ban đầu, quán không thuê nhân viên mà chỉ dựa vào sự giúp đỡ của bạn bè. 
“Em đang lên ý tưởng mô hình cà phê- sách cho TP HCM và Hà Nội trong tương lai. Em sẽ treo ảnh do chính em chụp, có thể không đẹp nhưng còn hơn copy ảnh không xin bản quyền của người khác. Giữa quán có một tấm bảng to để khách có thể ghi tên cuốn sách mình yêu thích nhất", Quỳnh chia sẻ và cho biết sẽ biến nơi đây thành điểm hẹn tổ chức những buổi giao lưu, ký tặng sách với tác giả. 
Quỳnh cho biết vật bất ly thân của mình là “cuốn sổ Brainstorm”ghi nhanh lại những ý tưởng thoáng qua, thậm chí bị coi là điên rồ. "Ví dụ như sau này em muốn làm một quán cà phê hình trụ, treo lủng lẳng trên cây, bên ngoài phủ rơm nhìn quán như một cái tổ chim thu nhỏ...”, cô bé chia sẻ.
Quỳnh vẫn "nổi loạn" với cái tuổi sắp 15 của mình khi thường xuyên “trốn” gia đình lên TP HCM họp hành, đi học hay tổ chức sự kiện. “Em nghĩ đơn giản thích thì làm thôi, làm việc gì mà phân vân là thụt lùi một bước về tinh thần rồi. Cái khâu lo lắng chỉ tốn thời gian, lại đổ bệnh", Quỳnh kể và cho biết ngày trước ra đường thấy xe là sợ, bây giờ cô đã dám một mình lên TP HCM. Nhiều khi trời mưa phải lật đật bắt xe buýt kẻo trễ để về Bình Dương. Cô bé này đúc kết, khi có những ước mơ lớn sớm hơn độ tuổi, điều đầu tiên phải đương đầu chính là gia đình. Vì bố mẹ luôn muốn con cái, nhất là con gái chọn nghề nghiệp an nhàn.
Trần Bé

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | Laundry Detergent Coupons